Đuyên Hồng

KHOẢNG CÁCH

Khoảng cách giữa hai ta là nỗi nhớ
Chưa một lần được đặt thành tên
Ta cùng chung một nỗi buồn vô cớ
Xuyên ngang đời bén như một mủi tên…
 
Hư ảo quá ! Là cuộc tình thơ thoảng
Đến rồi đi lấp loáng tự sao băng
Người qua người bỗng như cơn mộng
Thấy mất nhau mới sực tỉnh, bàng hoàng…!
 
Nhẹ nhàng quá! Những cuộc tình mây gió
Trên đường mơ lúc có lại lúc không
Em thoáng hiện một lần như ảo giác
Rồi bất thần thất lạc giữa hoang mang…
 
Ngọt ngào quá! Một lần môi mắt ấy
Cho ngu ngơ say tỉnh dại khờ
Trái tim lạnh thêm một lần bốc cháy
Và một lần hồn ngợp vạn cơn say…
 
Ai đang đến đang đi ta không rõ
Những xiêm y cũng phảng phất mùi hương
Bước nhẹ quá gót hồng vương hoa nở
Trong một đêm giấc mộng thiên đường…
 
Khoảng cách của tình yêu là nỗi nhớ
Hai tâm tình cách một sợi chỉ tơ
Khoảng cách giữa hai ta là vụn vỡ
Trót qua nhau nên thương nhớ dật dờ…
 
Đuyên Hồng

Được bạn: vdn 30.1.07 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "KHOẢNG CÁCH"